“Nhưng trước giờ tớ luôn quan tâm đến cậu mà!”.
“Nhưng tớ vẫn luôn lo lắng, giống như cậu vậy!” – Huy nói đúng, tôi luôn âu lo về tình cảm của cậu ấy và nghĩ rằng cậu ấy sẽ vì cô gái kia mà rời bỏ mình – “Giờ thì bọn mình không cần phải lo lắng nữa nhé!”.
Chuyện tình cảm tưởng phức tạp hóa rất đơn giản. Chỉ cần gạt bỏ những nghi kị và hiểu lầm để thành thật thương yêu nhau, để nhận ra những lo lắng hoàn toàn không đáng có. Hoặc đơn giản hơn, bạn chỉ cần gạt bỏ những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi xuống (↓) để tập trung vào những niềm vui trong những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi lên (↑).
Nhưng chuyện tình cảm phải có lúc lên lúc xuống, lúc vui lúc buồn. Có như thế, chúng ta mới hiểu nhau hơn, Huy nhỉ? gái của mình. Tốn biết bao thời gian cho việc muộn phiền và lo lắng cả tuần vừa rồi, tớ thấy mình ngốc ơi là ngốc, Huy nhỉ?
*
(↑) “Trong trường hợp này thì cậu không ngốc một chút nào!” – Huy kết luận sau một hồi giả vờ suy nghĩ chăm chú lắm – “Ngược lại, tớ phải cảm ơn cậu mới đúng. Giờ tớ mới biết hóa ra cậu cũng biết, è hèm, ghen cơ đấy!”.
“Ơ!?” – mặt tôi méo xệch – “Nghĩa là cậu cũng biết tớ giận!”.
“Ừ!” – Huy hơi ngượng – “Tớ xin lỗi vì đã giả vờ như không biết và không cố gắng giải thích để cậu bớt lo. Nhưng tớ đã rất vui. Vì điều đó nghĩa là cậu thực sự quan tâm đến tớ!”.
“Nhưng trước giờ tớ luôn quan tâm đến cậu mà!”.
“Nhưng tớ vẫn luôn lo lắng, giống như cậu vậy!” – Huy nói đúng, tôi luôn âu lo về tình cảm của cậu ấy và nghĩ rằng cậu ấy sẽ vì cô gái kia mà rời bỏ mình – “Giờ thì bọn mình không cần phải lo lắng nữa nhé!”.
Chuyện tình cảm tưởng phức tạp hóa rất đơn giản. Chỉ cần gạt bỏ những nghi kị và hiểu lầm để thành thật thương yêu nhau, để nhận ra những lo lắng hoàn toàn không đáng có. Hoặc đơn giản hơn, bạn chỉ cần gạt bỏ những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi xuống (↓) để tập trung vào những niềm vui trong những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi lên (↑).
Nhưng chuyện tình cảm phải có lúc lên lúc xuống, lúc vui lúc buồn. Có như thế, chúng ta mới hiểu nhau hơn, Huy nhỉ? gái của mình. Tốn biết bao thời gian cho việc muộn phiền và lo lắng cả tuần vừa rồi, tớ thấy mình ngốc ơi là ngốc, Huy nhỉ?
*
(↑) “Trong trường hợp này thì cậu không ngốc một chút nào!” – Huy kết luận sau một hồi giả vờ suy nghĩ chăm chú lắm – “Ngược lại, tớ phải cảm ơn cậu mới đúng. Giờ tớ mới biết hóa ra cậu cũng biết, è hèm, ghen cơ đấy!”.
“Ơ!?” – mặt tôi méo xệch – “Nghĩa là cậu cũng biết tớ giận!”.
“Ừ!” – Huy hơi ngượng – “Tớ xin lỗi vì đã giả vờ như không biết và không cố gắng giải thích để cậu bớt lo. Nhưng tớ đã rất vui. Vì điều đó nghĩa là cậu thực sự quan tâm đến tớ!”.
“Nhưng trước giờ tớ luôn quan tâm đến cậu mà!”.
“Nhưng tớ vẫn luôn lo lắng, giống như cậu vậy!” – Huy nói đúng, tôi luôn âu lo về tình cảm của cậu ấy và nghĩ rằng cậu ấy sẽ vì cô gái kia mà rời bỏ mình – “Giờ thì bọn mình không cần phải lo lắng nữa nhé!”.
Chuyện tình cảm tưởng phức tạp hóa rất đơn giản. Chỉ cần gạt bỏ những nghi kị và hiểu lầm để thành thật thương yêu nhau, để nhận ra những lo lắng hoàn toàn không đáng có. Hoặc đơn giản hơn, bạn chỉ cần gạt bỏ những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi xuống (↓) để tập trung vào những niềm vui trong những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi lên (↑).
Nhưng chuyện tình cảm phải có lúc lên lúc xuống, lúc vui lúc buồn. Có như thế, chúng ta mới hiểu nhau hơn, Huy nhỉ? gái của mình. Tốn biết bao thời gian cho việc muộn phiền và lo lắng cả tuần vừa rồi, tớ thấy mình ngốc ơi là ngốc, Huy nhỉ?
*
(↑) “Trong trường hợp này thì cậu không ngốc một chút nào!” – Huy kết luận sau một hồi giả vờ suy nghĩ chăm chú lắm – “Ngược lại, tớ phải cảm ơn cậu mới đúng. Giờ tớ mới biết hóa ra cậu cũng biết, è hèm, ghen cơ đấy!”.
“Ơ!?” – mặt tôi méo xệch – “Nghĩa là cậu cũng biết tớ giận!”.
“Ừ!” – Huy hơi ngượng – “Tớ xin lỗi vì đã giả vờ như không biết và không cố gắng giải thích để cậu bớt lo. Nhưng tớ đã rất vui. Vì điều đó nghĩa là cậu thực sự quan tâm đến tớ!”.
“Nhưng trước giờ tớ luôn quan tâm đến cậu mà!”.
“Nhưng tớ vẫn luôn lo lắng, giống như cậu vậy!” – Huy nói đúng, tôi luôn âu lo về tình cảm của cậu ấy và nghĩ rằng cậu ấy sẽ vì cô gái kia mà rời bỏ mình – “Giờ thì bọn mình không cần phải lo lắng nữa nhé!”.
Chuyện tình cảm tưởng phức tạp hóa rất đơn giản. Chỉ cần gạt bỏ những nghi kị và hiểu lầm để thành thật thương yêu nhau, để nhận ra những lo lắng hoàn toàn không đáng có. Hoặc đơn giản hơn, bạn chỉ cần gạt bỏ những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi xuống (↓) để tập trung vào những niềm vui trong những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi lên (↑).
Nhưng chuyện tình cảm phải có lúc lên lúc xuống, lúc vui lúc buồn. Có như thế, chúng ta mới hiểu nhau hơn, Huy nhỉ? gái của mình. Tốn biết bao thời gian cho việc muộn phiền và lo lắng cả tuần vừa rồi, tớ thấy mình ngốc ơi là ngốc, Huy nhỉ?
*
(↑) “Trong trường hợp này thì cậu không ngốc một chút nào!” – Huy kết luận sau một hồi giả vờ suy nghĩ chăm chú lắm – “Ngược lại, tớ phải cảm ơn cậu mới đúng. Giờ tớ mới biết hóa ra cậu cũng biết, è hèm, ghen cơ đấy!”.
“Ơ!?” – mặt tôi méo xệch – “Nghĩa là cậu cũng biết tớ giận!”.
“Ừ!” – Huy hơi ngượng – “Tớ xin lỗi vì đã giả vờ như không biết và không cố gắng giải thích để cậu bớt lo. Nhưng tớ đã rất vui. Vì điều đó nghĩa là cậu thực sự quan tâm đến tớ!”.
“Nhưng trước giờ tớ luôn quan tâm đến cậu mà!”.
“Nhưng tớ vẫn luôn lo lắng, giống như cậu vậy!” – Huy nói đúng, tôi luôn âu lo về tình cảm của cậu ấy và nghĩ rằng cậu ấy sẽ vì cô gái kia mà rời bỏ mình – “Giờ thì bọn mình không cần phải lo lắng nữa nhé!”.
Chuyện tình cảm tưởng phức tạp hóa rất đơn giản. Chỉ cần gạt bỏ những nghi kị và hiểu lầm để thành thật thương yêu nhau, để nhận ra những lo lắng hoàn toàn không đáng có. Hoặc đơn giản hơn, bạn chỉ cần gạt bỏ những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi xuống (↓) để tập trung vào những niềm vui trong những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi lên (↑).
Nhưng chuyện tình cảm phải có lúc lên lúc xuống, lúc vui lúc buồn. Có như thế, chúng ta mới hiểu nhau hơn, Huy nhỉ? gái của mình. Tốn biết bao thời gian cho việc muộn phiền và lo lắng cả tuần vừa rồi, tớ thấy mình ngốc ơi là ngốc, Huy nhỉ?
*
(↑) “Trong trường hợp này thì cậu không ngốc một chút nào!” – Huy kết luận sau một hồi giả vờ suy nghĩ chăm chú lắm – “Ngược lại, tớ phải cảm ơn cậu mới đúng. Giờ tớ mới biết hóa ra cậu cũng biết, è hèm, ghen cơ đấy!”.
“Ơ!?” – mặt tôi méo xệch – “Nghĩa là cậu cũng biết tớ giận!”.
“Ừ!” – Huy hơi ngượng – “Tớ xin lỗi vì đã giả vờ như không biết và không cố gắng giải thích để cậu bớt lo. Nhưng tớ đã rất vui. Vì điều đó nghĩa là cậu thực sự quan tâm đến tớ!”.
“Nhưng trước giờ tớ luôn quan tâm đến cậu mà!”.
“Nhưng tớ vẫn luôn lo lắng, giống như cậu vậy!” – Huy nói đúng, tôi luôn âu lo về tình cảm của cậu ấy và nghĩ rằng cậu ấy sẽ vì cô gái kia mà rời bỏ mình – “Giờ thì bọn mình không cần phải lo lắng nữa nhé!”.
Chuyện tình cảm tưởng phức tạp hóa rất đơn giản. Chỉ cần gạt bỏ những nghi kị và hiểu lầm để thành thật thương yêu nhau, để nhận ra những lo lắng hoàn toàn không đáng có. Hoặc đơn giản hơn, bạn chỉ cần gạt bỏ những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi xuống (↓) để tập trung vào những niềm vui trong những đoạn văn bắt đầu bằng mũi tên đi lên (↑).
Nhưng chuyện tình cảm phải có lúc lên lúc xuống, lúc vui lúc buồn. Có như thế, chúng ta mới hiểu nhau hơn, Huy nhỉ? gái của mình. Tốn biết bao thời gian cho việc muộn phiền và lo lắng cả tuần vừa rồi, tớ thấy mình ngốc ơi là ngốc, Huy nhỉ?
*
(↑) “Trong trường hợp này thì cậu không ngốc một chút nào!” – Huy kết luận sau một hồi giả vờ suy nghĩ chăm chú lắm – “Ngược lại, tớ phải cảm ơn cậu mới đúng. Giờ tớ mới biết hóa ra cậu cũng biết, è hèm, ghen cơ đấy!”.
“Ơ!?” – mặt tôi méo xệch – “Nghĩa là cậu cũng biết tớ giận!”.
“Ừ!” – Huy hơi ngượng – “Tớ xin lỗi vì đã giả vờ như không biết và không cố gắng giải thích để cậu bớt lo. Nhưng tớ đã rất vui. Vì điều đó nghĩa là cậu thực sự quan tâm đến tớ!”.
“Nhưng trước giờ tớ luôn quan tâm đến cậu mà!”.
“Nhưng tớ vẫn luôn lo lắng, giống như cậu vậy!” – Huy nói đúng, tôi luôn âu lo về tình cảm của cậu ấy và nghĩ rằng cậu ấy sẽ vì cô gái kia mà rời bỏ mình – “Giờ thì bọn mình không cần phải lo lắng nữa nhé!”.
Chuyện tình cảm tưởng phức tạp h